Mô tả
Cô xuyên vào Ariel, nhà điều chế nước hoa của Công tước Cedric – kẻ nếu như không được thường xuyên ngửi mùi hương nào đó sẽ lập tức hóa điên hóa dại mà đi cắn người.
Vấn đề là, Ariel, một nhân vật phản diện, lại yêu say đắm tên chó điên này đến mức ám ảnh mà làm ra đủ loại chuyện xấu xa trên đời.
“Công tước, chúng ta hãy chia tay đi.”
“Gì cơ?”
“Dẫu sao thì chúng ta cũng chỉ là mối quan hệ bị ràng buộc bởi hợp đồng mà thôi, phải chứ?”
Vì thế, để có thể tránh khỏi cái chết của chính mình, tôi đã thẳng thửng nói lời chia tay với nam chính.
“Chờ, chờ một chút.”
“Đừng lo về chuyện nước hoa. Để ngài không phát điên, tôi sẽ luôn gửi nước hoa đến đều đặn.”
“Điên…Chó điên sao?”
Tôi nghĩ việc mình làm là tốt cho cả hai, nhưng mà…
“Sao ngài lại đến vào giờ này?”
Tôi nhìn chằm chằm vào phía trước cửa hàng mình với đôi mắt bàng hoàng. Đúng hơn là cầu thang dẫn vào cửa hàng.
Công tước, sao ngài lại ngồi ở bậc thềm trước cửa hàng người khác thế kia chứ?
Cơ mà cái bộ dạng cún con ủ rũ thay vì chó điên này là sao đây?